Ca Dao Mẹ
thơm như nếp ngự
Ngọt như đường,
cứ thế thấm vào con
Trời sinh
nuớc chảy đá mòn
Vịn lời ru Mẹ
để con thành người
LẢNG BẢNG CA DAO
Mẹ xưa lặn lội bờ ao
Cánh cò xưa đã ca dao ngàn đời
Trầu têm cánh phượng nồng vôi
Ngọt bùi nhan sắc, mắt môi duyên ngầm
Lời thề từ mấy trăm năm
Lẫn vào đôi chiếu em nằm ngày xưa
Nồng nàn câu hát đong đưa
Rượu tăm ngọt lịm đêm mưa nồng nàn
Nguyễn Thị Liên Tâm
RẠ BAY VỀ TRỜI
Gió mang cuống rạ về trời
Cha đeo cái khổ một đời vì con
Ruộng khô, cày nắng mỏi mòn
Hạt cơm thơm thảo, đâu còn bóng cha!
Nguyễn Thị Liên Tâm
NHỚ BÁT CANH ĐỒNG
Canh cua đồng, nấu khế chua
Cha ơi! hạt gạo đầu mùa dẽo thơm
Hai tay, bưng chặt bát cơm
Mà nghe nỗi nhớ từng cơn, điếng lòng.
Nguyễn Thị Liên Tâm
Mẹ Là Liên Khúc Cánh Cò
Nước cứ chảy xuôi
Từ nguồn xuôi mãi
Mẹ thương con bươn chải một đời
Đêm thâu vọng tiếng ru hời
Con yên giấc ngủ mẹ rã rời tấm thân
Một đời lặn lội tảo tần
Như con cò trắng phân vân đôi bờ
Bên này sông vắng mịt mờ
Bên kia sông động dật dờ phù hoa
Trên vai gánh gạo đường xa
Nì non tiếng thở ,“trường ca” nhọc nhằn
Nuôi con bao nỗi khó khăn
Dường như tan biến vào trong mất rồi
Trong con , trong mẹ, trong đời
Trong chiều lộng gió, trong trời bao la
Vì con quên cả xót xa
Quên ông phú hộ, quên la đà cành cong
Vì con nên mẹ đành lòng
Chọn bờ ao tối để mong kiếm mồi
Cho con có cả nụ cười
Dù thân mẹ phải xáo mười lần măng
Mẹ ơi đời mẹ khô cằn
Nhưng là mảnh đất cho con thành người
Mẹ dù khổ cực mười mươi
Để con yên ắng trong lời mẹ ru
Đồng quê yên ả chiều thu
Cánh cò bay lả vi vu sáo diều
Bay la, bay lả thương yêu
Mẹ là cò trắng sớm chiều của con
Nguyễn Thị Liên Tâm
Tiếng mẹ hát
Sáng ra biển
Nghe lời mẹ hát
Sóng trùng khơi dào dạt tiếng buồn
Mây đong đưa, đôi mắt mẹ sầu tuôn
Con nước đục lạc nguồn trôi mãi
Trưa ra phố
Tôi nghe người em gái
Trong phòng bar giọng tê tái cuộc đời
Lảm kiếp hoa để phục vụ khách chơi
Nghe não nuột
Em ơi đứt ruột
Xế ghé đồng hoang, anh cầm cây cuốc
Cuốc đất nâu
Hay cuốc chính đời mình
Từng nhát khô, bật chữ nhục vinh
Anh chợt khóc
Khóc cho tình đất mẹ
Giữa canh khuya, lều tranh tôi ghé
Tiếng bé thơ sớm mất mẹ kêu gào
Trong âm vang tôi nhận thấy nỗi đau
Dẫu năm tuổi, chưa vào cuộc sống
Buồn lên non
Trời cao gió lộng
Mẹ thở than trông ngóng đàn con
Vừa thiết tha vừa hờn tủi mỏi mòn
Đẫm nước mắt cho đàn con đốn mạt
Cả vùng trời rạng đông nghe mẹ hát
Một đảng ma cô
Một lũ bạc tình
Một bọn vong nô
Một lũ bạc tình…
Một bọn vong nô
Một lũ bạc tình
Một bọn vong nô
Một lũ bội tình…
Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com
Số lượt thíchSố lượt thích