Thì đâu ngày tháng dãi dầu, đời em
Thảo hương lan, nét dịu hiền
Cánh hoa đồng nội nỗi niềm trao tay
Phải chi người đừng qua đây
Thì đâu vương vấn tình nầy sắt son
Nghe chừng dạ héo mõi mòn
Khóm lục bình trên nhánh sông u hoài
Phải chi người thấu tình say
Thì đâu hờ hững cho ai thẩn thờ
Cõi dương trần, dạ ngu ngơ
Tương tư phủ kín bến bờ dấu xưa
Phải chi em, ngọn gió lùa
Cho tim tơi tả cả mùa lá rơi
Ngậm ngùi hồn rã mộng vơi
Ngàn cây gió cuốn góc trời hương bay
Phải chi tình, thoáng liêu trai
Phút giây lưu luyến mộng dài thiên thu
Mặc cho sương tuyết mịt mù
Niềm vui hạnh phúc ngàn thu say nồng
Tuấn Ðình
Giá Mà
Ngẩn ngơ nhận cánh thiệp hồng
Tháng Chạp, em sẽ theo chồng về bên.
Trời mưa bong bóng bập bềnh
Như người xưa đã bấp bênh câu hò
Bây giờ lòng trĩu nỗi lo
Chắc ngày cưới ấy, lỡ đò không sang
Em giờ thân ngọc cành vàng
Còn anh lãng tử lang thang cánh cò
Không sang, không phải ngại đò
Không qua, bởi ngại câu hò năm xưa…
Hò rằng…Tháng Bảy trời mưa
Hẹn anh tháng Chạp mau đưa em về
Tình nồng sánh nghĩa phu thê
Nguyện chung quyện bước lối về nhà anh.
Sông kia uốn khúc quanh quanh
Nên em lạc lối nhà anh mất rồi
Nhà anh vẫn ở bên đồi
Vẫn hàng cau mướt chờ vôi têm trầu…
Cành vàng, giờ ngại sông sâu
Bởi có người mới sang giàu đón đưa !
Bây giờ tháng Bảy trời mưa
Buồn trông tháng Chạp, người đưa em về
Giá xưa không có lời thề
Thì anh đâu ngại sông quê qua đò
Giá mà quên được giọng hò
Chắc anh ghé bến, tiễn đò sang sông…
Nguyên Thạch
ThíchThích